/home/sieu-cap-he-thong-111

Siêu cấp hệ thống chương 111

Published on | Updated

Lần đầu tiên dịch truyện có mỗi bản convert lởm trong tay, quá bựa.
Dịch bản 6 cột còn ngó nghiêng, dịch bản này đọc thì hiểu, dịch toàn bịa =))
Chắc lỗi lổm chổm :">

Siêu Cấp Hệ Thống

Tác giả: Phong Điên Cuồng Tiếu Cường

Version 1.X

Chương 111: Mạng lưới internet gia đình

Dịch: nhymxu
Nguồn: http://nhymxu.info

Bắc Kinh, quán cà phê Lam Điểu phụ cận đại học thành.

Một người đàn ông trung niên ngồi bàn bên cạnh cửa ra vào, mặc trên người một bộ tây trang giá rẻ màu đen, trên mặt râu ria cũng đã có ngọn, tóc có chút rối bù, nhìn qua có lẽ đã một thời gian dài không quan tâm sửa sang. Hắn lúc này hiển nhiên có điểm không yên lòng, thỉnh thoảng lại chú ý đến cửa chính, vừa có động tĩnh, hắn ngay lập tức nhìn đến, sau đó nhìn chằm chằm vào người mới vào cho đến khi đối phương tìm được chỗ ngồi và ngồi xuống.

Lúc này, cửa chính lại có động tĩnh, hắn vội vã quay lại nhìn, nhưng thấy một sinh viên trang phục cảnh niên đi tới, lắc đầu, hắn lại lần nữa chú ý vào cốc cà phê của mình, bất tri bất giác, lại uống xong một ly cà phê. Đang lúc hắn muốn gọi thêm một ly cà phê, điện thoại của hắn đột nhiên vang lên , có thể là bởi quá mức bất ngờ, tay cầm thìa dĩ nhiên cả kinh run mạnh, thiếu chút nữa ném thìa bay ra ngoài.

Trung niên nam tử vội vàng cầm lấy điện thoại di động của mình. Vừa nhìn, trên mặt lộ ra vẻ mừng rỡ, vội vàng ấn nút nghe.

"Uy, là Lục Độ lão đại sao?" Trung niên nam tử hỏi, ngữ khí có chút kích động.

"Đúng rồi, Lương Kính đúng không? Cậu ở chỗ nào, để tôi đến."

"Cậu đến?" Lương Kính trên mặt sửng sốt, vội vàng hướng ra phía cửa nhìn lại, nhưng vẫn không thấy ai. Lúc này, ánh mắt của hắn lại lần nữa tập trung vào sinh viên có dáng dấp thanh niên vừa rồi, không khỏi sửng sốt. Bởi hắn thấy người thanh niên kia cũng đang cầm di động gọi điện, nhìn ngó xung quanh, giống như đang tìm kiếm ai đó. Lương Kính thầm nghĩ, không phải là cậu ta chứ?

"Tôi bây giờ đang ở cửa quán cà phê Lam Điểu, mặc áo khoác đen."

"Ách... Tôi nhìn thấy cậu rồi." Lương Kính trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn vội vàng đứng lên, hướng phía cửa ra sức vẫy tay, hô: "Lục Độ lão đại... , tôi ở bên này."

Hàn Phong lập tức quay đầu nhìn về phía hắn, sau đó cười cười, rồi cúp điện thoại và đi về phía đó.

Khi tới trước mặt, Hàn Phong chìa tay phải: "Xin chào. Tôi là Hàn Phong, cũng là Lục Độ bên trong Không gian sáu chiều. Thật ngại quá, trên đường có chút việc chậm trễ. Làm anh đợi lâu."

"Xin chào, xin chào. Không sao, tôi cũng vừa tới xong." Lương Kính vội vã cùng hắn bắt tay, "Lục Độ lão đại, cậu thật là làm tôi sợ. Không nghĩ tới cậu còn trẻ như vậy!"

Hàn Phong cười nói: "Ha ha, Lương đại ca, đừng gọi em là lão đại. Anh cũng thấy đấy, em nhỏ tuổi hơn anh, như vậy đi, anh gọi em là Lục Độ, Hàn Phong, hoặc là Tiểu Phong cũng được."

"Này... Tôi gọi cậu là Lục Độ đi." Gọi Hàn Phong nhỏ hơn mình những 5 tuổi là lão đại, Lương Kính cũng thấy không được tự nhiên, dù sao bây giờ là hiện thực, cũng không phải trên internet.

Hàn Phong gật đầu. Sau đó ngồi xuống, cũng gọi một ly cà phê.

Hàn Phong cũng không nói thêm những lời vô nghĩa, trực tiếp vào thẳng chủ đề.

"Lương đại ca, em đã xem kỹ tư liệu anh gửi qua, bên trong có nhiều kỹ thuật muốn phát triển đều rất tốt, trên nhiều khía cạnh đều cùng em không mưu mà hợp. Mặt khác, em cảm thấy sản phẩm của anh hay nhất ở chỗ 'Mỗi một máy tính chính là một không gian " điểm ấy trước nay em cũng không nghĩ tới, thật là một ý tưởng phi thường sáng suốt..."

Vốn nhìn thấy Hàn Phong, Lương Kính rất khó đem hình tượng người thanh niên trước mắt này cùng Lục Độ lão đại trên internet kỹ thuật cao siêu, tri thức uyên bác hợp lại. Nhưng nghe được Hàn Phong nói một lúc tại phương diện này, hắn không còn chút nghi vấn nào. Không sai, chính là Lục Độ lão đại, tuy rằng hắn trẻ tuổi hơn mình, nhưng vô luận tại học thức hay kỹ thuật đều giỏi hơn mình nhiều lắm. Lương Kính đã sớm kính phục không ngớt đối với Lục Độ, hiện tại nhìn hắn không ngờ tuổi còn trẻ, không khỏi cảm thán mình quá thất bại. Thực sự là người so với người tức chết mà!

Nghĩ tới chính mình mấy năm qua này sống thành như vậy, Lương Kính đã cảm thấy có chút nản lòng thoái chí.

Lương Kính mấy năm trước mà bắt đầu phát triển sản phẩm ở phương diện này. Lúc đó hắn hăng hái, cùng mấy bằng hữu cùng chung chí hướng góp một khoản tiền đăng kí một công ty IT, sau đó đưa "Thế giới giả tưởng" vào hoạt động. Lúc đó công ty bọn họ đưa ra khái niệm hoàn toàn mới, thu hút được một số nhà đầu tư, muốn kỹ thuật có kỹ thuật, muốn tiền có tiền.

Lúc đó sản phẩm rất nóng, các tạp chí lớn đều có đưa tin, mang đến số lượng lớn người sử dụng, thế nhưng cuối cùng bọn họ vẫn thất bại. Công ty bọn họ như phù dung sớm nở tối tàn, trở thành lịch sử.

Nguyên nhân thất bại có rất nhiều, một mặt là do các nhà đầu tư, bọn họ hoa tay múa chân, liên tiếp can thiệp vào việc phát triển sản phẩm cùng phương thức vận hành, thượng tầng quyết sách thường xuyên thay đổi, hơn nữa bọn họ trong thời gian phân phối cổ phần của công ty phát sinh xung đột lợi ích, ngày xưa là bằng hữu vì cổ phẩn công ty bắt đầu trở mặt.

Quan trọng nhất là bọn họ đánh giá sai trình độ của cư dân mạng Trung Quốc lúc đó. Lúc ấy, Trung Quốc vẫn còn bị vây trong giai đoạn phát triển game online, mọi người nhận thức về thế giới giả tưởng , cũng chỉ dừng lại ở mức game online, sản phẩm của công ty Lương Kính lúc sau cũng dùng khẩu hiệu game online. Thế nhưng lần này nhà đầu tư sau khi xem xét, dự đoán sản phẩm của bọn họ khó có khả năng thành công, thao tác quá phức tạp, cho nên bọn họ rất nhanh chọn gia nhập vào game online khác.

Công ty bọn họ chỉ hoạt động không đến một năm, liền tuyên bố đóng cửa. Đội ngũ kỹ thuật giải tán, mỗi người đi một ngả, không có khả năng tiếp tục hợp tác.

Cả công ty, cũng chỉ còn lại có Lương Kính không tình nguyện buông tha. Những năm gần đây, hắn một mực tổng kết kinh nghiệm thất bại của bản thân, không ngừng thử sửa đổi sản phẩm của mình. Không giống thế giới giả tưởng trước đây, hắn cuối cùng cũng làm ra sán phẩm "thế giới giả tưởng" chân chính, giống như lời Hàn Phong nói lúc nãy "Mỗi máy tính là một không gian."

Sản phẩm của hắn phát triển Server giống như người cho thuê nhà. Người sử dụng cài đặt Client, cũng như trên máy tính mở một không gian cá nhân, những không gian cá nhân này lấy một hoặc nhiều server làm đầu mối liên hệ (có cùng nguyên lý hoạt động với phần mềm chat QQ).

Không gian của mỗi người giống như là một cái nhà, có thể dùng để kinh doanh, đồng thời còn có thể đi chào hỏi người khác, đi chung quanh thăm nhà, giống như ở thế giới hiện thực.

Đám người thuê nhà phát sinh đủ loại liên hệ, do đó hình thành một mạng lưới internet gia đình khổng lồ.

(** miêu tả nghe cứ như The Sim Online vs The Second Life ấy :”> **)

******

Đây là sản phẩm Lương Kính mới phát triển. Thế nhưng đã hơn một năm nay, hắn vẫn không tìm được ai đầu tư, không có nhà đầu tư nào nguyện ý ném tiền vào hạng mục nguy hiểm này, bọn họ căn bản là đánh giá không cao sản phẩm này của hắn. Đương nhiên phần đông là không tin Lương Kính có thực lực đem sản phẩm này làm lại từ đầu..., dù sao thất bại lần trước của hắn vẫn còn đây.

Lương Kính là một nhân viên kỹ thuật điển hình, căn bản không am hiểu đưa sản phẩm vào hoạt động cùng với giao tiếp cá nhân. Vì thế hai năm qua, hắn trải qua vô cùng gian khổ, hắn đem tất cả tiền tiết kiệm của bản thân đi mua thiết bị. kết hôn mới hơn một năm, lão bà cũng vì vậy mà ly hôn với hắn.

Hiện tại, trình độ của cư dân mạng Trung Quốc ngày càng nâng cao, Lương Kính tin tưởng bọn họ đã có năng lực tiến hành giai đoạn khai phá sáng tạo, thế nhưng hắn nhưng không tìm được nhà đầu tư, công ty cũng không tổ chức lại được.

Sản phẩm của hắn hiện tại mới dừng lại ở giai đoạn thử nghiệm khai phá, có rất nhiều vấn đề mấu chốt không được giải quyết.

Lương Kính đã đến sát biên giới có thể chịu được.

Chính vào lúc đó, Lục Độ xuất hiện, hắn có kỹ thuật, hắn có học thức có một không hai làm cho Lương Kính cảm thấy kinh ngạc, hắn thậm chí còn giải quyết nhiều vấn đề mấu chốt Lương Kính vẫn không thể giải quyết. Lương Kính lúc đó thật cao hứng, hắn từ trên người Hàn Phong thấy được bóng dáng của chính mình. Không, hắn so với chính mình còn cường hãn hơn! Lương Kính cho là mình rốt cuộc tìm được một đồng bọn có thể hợp tác , hắn muốn kéo Hàn Phong đội của mình, cùng phát triển sản phẩm này. Thế nhưng, không đợi hắn phát ra lời mời, "Không gian sáu chiều" của Hàn Phong ngang trời xuất thế.

Lương Kính là nhóm cư dân đầu tiên trong "Không gian sáu chiều". Lúc mới bắt đầu , hắn đối với "Không gian sáu chiều" cũng không xem trọng, trái lại đối với khái niệm "Thế giới giả tưởng hành động hoàn toàn" Hàn Phong đưa ra cảm thấy khá hứng thú. Lúc trước Lương Kính cũng từng có ý tưởng tương tự, thế nhưng hắn không đi sâu vào phương diện này, bởi vì hắn xem ra, "Toàn bộ số liệu thực thi của Thế giới giả tưởng có thể nâng cấp từ Server mà không cần dựa vào nâng cấp Client, toàn bộ thế giới đều là hoàn toàn liên tục, người sử dụng có thể liên tục cải biến vị trí không cần phải đợi thời gian dài quá trình ghi số liệu" ý tưởng này vô cùng không thực tế, kỹ thuật này có ít khả năng thực hiện được.

(** Giái thích một chút: giống như là tất cả mọi xử lí đều được thực hiện trên máy chủ, client chỉ nhận dữ liệu về và hiển thị chứ không phải quá trình *Đọc vị trí -> Gửi lên server -> trả về tọa độ -> đọc trong tập tin bản đồ trên máy -> hiển thị* như một số game online khác. Đoán thế :-" **)

Thế nhưng, hắn phát hiện mình đã sai

Hàn Phong không chỉ nhanh chóng phát triển demo sản phẩm của bản thân, hơn nữa lại lấy một tốc độ khó tin nhanh chóng nâng cấp Server. Thậm chí mọi người mới nói ra đề nghị cải tiến hoặc ý tưởng, ngay ngày hôm sau là có thể thấy hiệu quả, Hàn Phong đã cho hắn thấy "Không có khả năng" biến thành sự thật.

Lương Kính biết mình sai, hơn nữa sai rất thái quá!

Tình huống bây giờ không phải là hắn muốn kéo Hàn Phong vào đội của hắn, mà là hắn muốn gia nhập vào đội của Hàn Phong.

Bắc Kinh, quán cà phê Lam Điểu phụ cận đại học thành.

Một người đàn ông trung niên ngồi bàn bên cạnh cửa ra vào, mặc trên người một bộ tây trang giá rẻ màu đen, trên mặt râu ria cũng đã có ngọn, tóc có chút rối bù, nhìn qua có lẽ đã một thời gian dài không quan tâm sửa sang. Hắn lúc này hiển nhiên có điểm không yên lòng, thỉnh thoảng lại chú ý đến cửa chính, vừa có động tĩnh, hắn ngay lập tức nhìn đến, sau đó nhìn chằm chằm vào người mới vào cho đến khi đối phương tìm được chỗ ngồi và ngồi xuống.

Lúc này, cửa chính lại có động tĩnh, hắn vội vã quay lại nhìn, nhưng thấy một sinh viên trang phục cảnh niên đi tới, lắc đầu, hắn lại lần nữa chú ý vào cốc cà phê của mình, bất tri bất giác, lại uống xong một ly cà phê. Đang lúc hắn muốn gọi thêm một ly cà phê, điện thoại của hắn đột nhiên vang lên , có thể là bởi quá mức bất ngờ, tay cầm thìa dĩ nhiên cả kinh run mạnh, thiếu chút nữa ném thìa bay ra ngoài.

Trung niên nam tử vội vàng cầm lấy điện thoại di động của mình. Vừa nhìn, trên mặt lộ ra vẻ mừng rỡ, vội vàng ấn nút nghe.

"Uy, là Lục Độ lão đại sao?" Trung niên nam tử hỏi, ngữ khí có chút kích động.

"Đúng rồi, Lương Kính đúng không? Cậu ở chỗ nào, để tôi đến."

"Cậu đến?" Lương Kính trên mặt sửng sốt, vội vàng hướng ra phía cửa nhìn lại, nhưng vẫn không thấy ai. Lúc này, ánh mắt của hắn lại lần nữa tập trung vào sinh viên có dáng dấp thanh niên vừa rồi, không khỏi sửng sốt. Bởi hắn thấy người thanh niên kia cũng đang cầm di động gọi điện, nhìn ngó xung quanh, giống như đang tìm kiếm ai đó. Lương Kính thầm nghĩ, không phải là cậu ta chứ?

"Tôi bây giờ đang ở cửa quán cà phê Lam Điểu, mặc áo khoác đen."

"Ách... Tôi nhìn thấy cậu rồi." Lương Kính trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn vội vàng đứng lên, hướng phía cửa ra sức vẫy tay, hô: "Lục Độ lão đại... , tôi ở bên này."

Hàn Phong lập tức quay đầu nhìn về phía hắn, sau đó cười cười, rồi cúp điện thoại và đi về phía đó.

Khi tới trước mặt, Hàn Phong chìa tay phải: "Xin chào. Tôi là Hàn Phong, cũng là Lục Độ bên trong Không gian sáu chiều. Thật ngại quá, trên đường có chút việc chậm trễ. Làm anh đợi lâu."

"Xin chào, xin chào. Không sao, tôi cũng vừa tới xong." Lương Kính vội vã cùng hắn bắt tay, "Lục Độ lão đại, cậu thật là làm tôi sợ. Không nghĩ tới cậu còn trẻ như vậy!"

Hàn Phong cười nói: "Ha ha, Lương đại ca, đừng gọi em là lão đại. Anh cũng thấy đấy, em nhỏ tuổi hơn anh, như vậy đi, anh gọi em là Lục Độ, Hàn Phong, hoặc là Tiểu Phong cũng được."

"Này... Tôi gọi cậu là Lục Độ đi." Gọi Hàn Phong nhỏ hơn mình những 5 tuổi là lão đại, Lương Kính cũng thấy không được tự nhiên, dù sao bây giờ là hiện thực, cũng không phải trên internet.

Hàn Phong gật đầu. Sau đó ngồi xuống, cũng gọi một ly cà phê.

Hàn Phong cũng không nói thêm những lời vô nghĩa, trực tiếp vào thẳng chủ đề.

"Lương đại ca, em đã xem kỹ tư liệu anh gửi qua, bên trong có nhiều kỹ thuật muốn phát triển đều rất tốt, trên nhiều khía cạnh đều cùng em không mưu mà hợp. Mặt khác, em cảm thấy sản phẩm của anh hay nhất ở chỗ 'Mỗi một máy tính chính là một không gian " điểm ấy trước nay em cũng không nghĩ tới, thật là một ý tưởng phi thường sáng suốt..."

Vốn nhìn thấy Hàn Phong, Lương Kính rất khó đem hình tượng người thanh niên trước mắt này cùng Lục Độ lão đại trên internet kỹ thuật cao siêu, tri thức uyên bác hợp lại. Nhưng nghe được Hàn Phong nói một lúc tại phương diện này, hắn không còn chút nghi vấn nào. Không sai, chính là Lục Độ lão đại, tuy rằng hắn trẻ tuổi hơn mình, nhưng vô luận tại học thức hay kỹ thuật đều giỏi hơn mình nhiều lắm. Lương Kính đã sớm kính phục không ngớt đối với Lục Độ, hiện tại nhìn hắn không ngờ tuổi còn trẻ, không khỏi cảm thán mình quá thất bại. Thực sự là người so với người tức chết mà!

Nghĩ tới chính mình mấy năm qua này sống thành như vậy, Lương Kính đã cảm thấy có chút nản lòng thoái chí.

Lương Kính mấy năm trước mà bắt đầu phát triển sản phẩm ở phương diện này. Lúc đó hắn hăng hái, cùng mấy bằng hữu cùng chung chí hướng góp một khoản tiền đăng kí một công ty IT, sau đó đưa "Thế giới giả tưởng" vào hoạt động. Lúc đó công ty bọn họ đưa ra khái niệm hoàn toàn mới, thu hút được một số nhà đầu tư, muốn kỹ thuật có kỹ thuật, muốn tiền có tiền.

Lúc đó sản phẩm rất nóng, các tạp chí lớn đều có đưa tin, mang đến số lượng lớn người sử dụng, thế nhưng cuối cùng bọn họ vẫn thất bại. Công ty bọn họ như phù dung sớm nở tối tàn, trở thành lịch sử.

Nguyên nhân thất bại có rất nhiều, một mặt là do các nhà đầu tư, bọn họ hoa tay múa chân, liên tiếp can thiệp vào việc phát triển sản phẩm cùng phương thức vận hành, thượng tầng quyết sách thường xuyên thay đổi, hơn nữa bọn họ trong thời gian phân phối cổ phần của công ty phát sinh xung đột lợi ích, ngày xưa là bằng hữu vì cổ phẩn công ty bắt đầu trở mặt.

Quan trọng nhất là bọn họ đánh giá sai trình độ của cư dân mạng Trung Quốc lúc đó. Lúc ấy, Trung Quốc vẫn còn bị vây trong giai đoạn phát triển game online, mọi người nhận thức về thế giới giả tưởng , cũng chỉ dừng lại ở mức game online, sản phẩm của công ty Lương Kính lúc sau cũng dùng khẩu hiệu game online. Thế nhưng lần này nhà đầu tư sau khi xem xét, dự đoán sản phẩm của bọn họ khó có khả năng thành công, thao tác quá phức tạp, cho nên bọn họ rất nhanh chọn gia nhập vào game online khác.

Công ty bọn họ chỉ hoạt động không đến một năm, liền tuyên bố đóng cửa. Đội ngũ kỹ thuật giải tán, mỗi người đi một ngả, không có khả năng tiếp tục hợp tác.

Cả công ty, cũng chỉ còn lại có Lương Kính không tình nguyện buông tha. Những năm gần đây, hắn một mực tổng kết kinh nghiệm thất bại của bản thân, không ngừng thử sửa đổi sản phẩm của mình. Không giống thế giới giả tưởng trước đây, hắn cuối cùng cũng làm ra sán phẩm "thế giới giả tưởng" chân chính, giống như lời Hàn Phong nói lúc nãy "Mỗi máy tính là một không gian."

Sản phẩm của hắn phát triển Server giống như người cho thuê nhà. Người sử dụng cài đặt Client, cũng như trên máy tính mở một không gian cá nhân, những không gian cá nhân này lấy một hoặc nhiều server làm đầu mối liên hệ (có cùng nguyên lý hoạt động với phần mềm chat QQ).

Không gian của mỗi người giống như là một cái nhà, có thể dùng để kinh doanh, đồng thời còn có thể đi chào hỏi người khác, đi chung quanh thăm nhà, giống như ở thế giới hiện thực.

Đám người thuê nhà phát sinh đủ loại liên hệ, do đó hình thành một mạng lưới internet gia đình khổng lồ.

******

Đây là sản phẩm Lương Kính mới phát triển. Thế nhưng đã hơn một năm nay, hắn vẫn không tìm được ai đầu tư, không có nhà đầu tư nào nguyện ý ném tiền vào hạng mục nguy hiểm này, bọn họ căn bản là đánh giá không cao sản phẩm này của hắn. Đương nhiên phần đông là không tin Lương Kính có thực lực đem sản phẩm này làm lại từ đầu..., dù sao thất bại lần trước của hắn vẫn còn đây.

Lương Kính là một nhân viên kỹ thuật điển hình, căn bản không am hiểu đưa sản phẩm vào hoạt động cùng với giao tiếp cá nhân. Vì thế hai năm qua, hắn trải qua vô cùng gian khổ, hắn đem tất cả tiền tiết kiệm của bản thân đi mua thiết bị. kết hôn mới hơn một năm, lão bà cũng vì vậy mà ly hôn với hắn.

Hiện tại, trình độ của cư dân mạng Trung Quốc ngày càng nâng cao, Lương Kính tin tưởng bọn họ đã có năng lực tiến hành giai đoạn khai phá sáng tạo, thế nhưng hắn nhưng không tìm được nhà đầu tư, công ty cũng không tổ chức lại được.

Sản phẩm của hắn hiện tại mới dừng lại ở giai đoạn thử nghiệm khai phá, có rất nhiều vấn đề mấu chốt không được giải quyết.

Lương Kính đã đến sát biên giới có thể chịu được.

Chính vào lúc đó, Lục Độ xuất hiện, hắn có kỹ thuật, hắn có học thức có một không hai làm cho Lương Kính cảm thấy kinh ngạc, hắn thậm chí còn giải quyết nhiều vấn đề mấu chốt Lương Kính vẫn không thể giải quyết. Lương Kính lúc đó thật cao hứng, hắn từ trên người Hàn Phong thấy được bóng dáng của chính mình. Không, hắn so với chính mình còn cường hãn hơn! Lương Kính cho là mình rốt cuộc tìm được một đồng bọn có thể hợp tác , hắn muốn kéo Hàn Phong đội của mình, cùng phát triển sản phẩm này. Thế nhưng, không đợi hắn phát ra lời mời, "Không gian sáu chiều" của Hàn Phong ngang trời xuất thế.

Lương Kính là nhóm cư dân đầu tiên trong "Không gian sáu chiều". Lúc mới bắt đầu , hắn đối với "Không gian sáu chiều" cũng không xem trọng, trái lại đối với khái niệm "Thế giới giả tưởng hành động hoàn toàn" Hàn Phong đưa ra cảm thấy khá hứng thú. Lúc trước Lương Kính cũng từng có ý tưởng tương tự, thế nhưng hắn không đi sâu vào phương diện này, bởi vì hắn xem ra, "Toàn bộ số liệu thực thi của Thế giới giả tưởng có thể nâng cấp từ Server mà không cần dựa vào nâng cấp Client, toàn bộ thế giới đều là hoàn toàn liên tục, người sử dụng có thể liên tục cải biến vị trí không cần phải đợi thời gian dài quá trình ghi số liệu" ý tưởng này vô cùng không thực tế, kỹ thuật này có ít khả năng thực hiện được.

(** Giái thích một chút: giống như là tất cả mọi xử lí đều được thực hiện trên máy chủ, client chỉ nhận dữ liệu về và hiển thị chứ không phải quá trình *Đọc vị trí -> Gửi lên server -> trả về tọa độ -> đọc trong tập tin bản đồ trên máy -> hiển thị* như một số game online khác. Đoán thế :-" **)

Thế nhưng, hắn phát hiện mình đã sai

Hàn Phong không chỉ nhanh chóng phát triển demo sản phẩm của bản thân, hơn nữa lại lấy một tốc độ khó tin nhanh chóng nâng cấp Server. Thậm chí mọi người mới nói ra đề nghị cải tiến hoặc ý tưởng, ngay ngày hôm sau là có thể thấy hiệu quả, Hàn Phong đã cho hắn thấy "Không có khả năng" biến thành sự thật.

Lương Kính biết mình sai, hơn nữa sai rất thái quá!

Tình huống bây giờ không phải là hắn muốn kéo Hàn Phong vào đội của hắn, mà là hắn muốn gia nhập vào đội của Hàn Phong.